Đừng Tưởng?
Đừng tưởng chứ chọc là cười Nhiều khi nói móc biết cười làm sao Trong cái đúng có thể ẩn chứa cái sai, cái sai của hôm nay có thể là cái đúng của ngày mai. Trong cái dở hoàn toàn có thể có cái hay, điều tưởng xấu biết đâu lại là tốt, chính điều này tạo nên điều bất ngờ cho cuộc sống. Đừng tưởng cứ núi là cao, cứ sống là chảy, cứ ao là tù Đừng tưởng cứ dưới là ngu, cứ trên là sáng, cứ tu là hiền Đừng tưởng cứ đẹp là tiên, cứ nhiều là được, cứ tiền là xong Đừng tưởng không nói là câm, không nghe là điếc, không trông là mù Đừng tưởng cứ trọc là sư, cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan Đừng tưởng có của đã sang, cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây Đừng tưởng cứ uống là say, cứ chân là bước, cứ tay là sờ Đừng tưởng cứ đợi là chờ, cứ âm là nhạc, cứ thơ là vần Đừng tưởng cứ mới là tân, cứ hứa là chắc, cứ ân là tình Đừng tưởng cứ thấp là khinh, cứ chùa là tĩnh, cứ đình là to Đừng tưởng cứ quốc là nên, cứ mạnh là thắng, cứ mềm là thua Đừng tưởng cứ lớn là khôn, cứ bé là dại, cứ hôn là chồng